Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013
DỖI - HỜN
DỖI - HỜN
Em cứ dỗi đi, để yêu Tôi
Em cứ hờn đi, sụt sùi thôi
Cứ dỗi, cứ hờn, Tôi buồn lắm
Hai nhà cách trở, làm khổ tôi
Cứ dỗi, cứ hờn, một tý thôi
Xin đừng, hờn dỗi nữa Em Tôi
Càng dỗi, càng hờn, càng thêm đẹp
Ngúng nguẩy, dỗi hờn cả thơ Tôi
Thôi mà, đừng dỗi nữa Em Tôi
Thôi đừng hờn nữa, lỗi tại Tôi
Phố chật người đông, Em ngúng nguẩy
Ẩn hiện, trốn tìm trong thơ Tôi
Em là đốm lửa, vần thơ Tôi
Để thương, để nhớ, đừng trách Tôi
E ấp hương Chanh, thôi ngúng nguẩy
Hương Bưởi
nồng nàn
vào thơ Tôi .
Kỷ niệm thế vận hội Olympic- Bắc Kinh 2008
Hà Nội ngày 08 tháng 08 năm 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét