Thứ Năm, 25 tháng 2, 2010
CỐC NƯỚC CHANH
Lần trước em vào viện
Tôi không mổ cho em
Tốt xấu không biết được
Cái bệnh lại oái oăm
Thay băng - e em ngại
Thương tôi -em mời nước
Cốc nước chanh em pha
Hai lát vàng óng ánh
Nhìn em, nhìn người bệnh
Mà lòng dạ xốn xang
Cuộc đời đơng giản thế
Ước ao, ước ao hoài
Ra viện tôi thẫn thờ
Khép mắt lòng giữ lại
Người bệnh pha nước chanh
Một buổi chiều trên đường
Gặp em đi đón con
Khoanh tay chào "Bác ạ!"
Nhìn em tôi không nói
Hạnh phúc em tràn trề.
Tình cờ một buổi trưa
Em đạp xe tất bật
Lấm tấm trán mồ hôi
Thương em, thương người bệnh
Pha nước chanh cho tôi.
Ba năm rồi không gặp
Lại người bệnh năm xưa
Có gì đâu em nhỉ
Kỷ niệm cứ ùa về
Hai lát chanh trên sóng.
Sức khỏe em gầy đi
So với ba năm trước
Ngược xuôi em vất vả
Xã hội với gia đình
Mắt quầng thâm đọc sách.
Thương em, nghe nhịp thở
Tiếng rì rào phế nang
Như thủy triều lên xuống
Còn nhịp tim chưa nghe
Để khi nào em... nhờ!
Hẹn thứ ba em vào
Hết trông rồi lại ngóng
Hết đứng rồi lại ngồi
Bồn chồn không tả nổi
Em bận, em không vào ...
Hà Nội ngày 01 tháng 10 năm1981
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét