Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010
ĐẾN SAU
Tôi là người đến sau
Như học trò đến muộn
Bạn bè ngồi trong lớp
Nhìn nhau, khúc khích cười.
Tôi học trò đến muộn
Lóng ngóng ngoài khe cửa
Nghe cô giáo lên lớp
Nuốt nước bọt thở dài.
Cô giáo vẫn lên lớp
Đưa mắt qua khe cửa
Thương học trò đến muộn
Vạt áo lau mồ hôi.
Về nhà không ngủ được
Lòng dạ cũng rối bời
Thương trò quá trò ơi!
Người học trò đến muôn.
Rồi một hôm cửa phật
Trong dòng người thập phương
Thoang thoảng mùi hương trầm
Xin âm dương một quẻ.
Em trao tôi lá trầu
Lá trầu xanh của lá
Lá trầu hình trái tim
Quyện một chút vôi hồng
Thế rồi người học trò
Không bao giờ đến muộn
Vẫn kịp giờ vào lớp
Nghe cô giáo giảng bài...
Ngày 10 tháng 05 năm 2007
abc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét